Tiết trời giá lạnh của mùa đông luôn thôi thúc con người tìm đến sự ấm áp. Thật buồn nếu như mùa đông không được bên cạnh những người mà ta yêu thương. Nhắc đến mùa đông là người ta lại nhớ ngay đến nỗi buồn không thể sẻ chia cùng ai. Có lẽ vì vậy mà thơ về mùa đông thường gắn liền với nỗi nhớ, sự cô đơn, mất mát. Thơ mùa đông là sự trải lòng thầm kín nhất của con người. Nếu bạn đọc nào đang đi tìm sự đồng điệu về tâm hồn trong mùa đông lạnh giá này thì đừng bỏ qua chùm thơ mùa đông mà sntv.vn đã dày công sưu tầm dưới đây nhé.
Thơ mùa đông gắn liền với tình yêu đôi lứa đọc thấy thấm đượm tâm hồn
Tâm tư của những kẻ đang yêu nhau luôn được ẩn giấu qua nỗi niềm về mùa đông. Mùa đông là mùa của yêu thương cho nên thơ mùa đông về tình yêu vì vậy mà nhiều đến như vậy. Thơ mùa đông về tình yêu luôn tràn ngập nỗi nhớ, có cả sự cô đơn đến tê tái, buồn rầu đến não lòng. Đọc chùm thơ mùa đông gắn liền với tình yêu đôi lứa mà sntv.vn sưu tầm dưới đây để vơi bớt đi nỗi niềm cô đơn và lạnh giá nhé.
Dáng Đông
Huỳnh Minh Nhật
Độ cuối tháng trời như không nắng nữa
Kẻ ra đi chẳng biết ước mơ gì!?
Em quên mất nụ cười em là nắng
Hay vô tình cứ thế đến rồi đi?
Chiều lạnh lẽo hoàng hôn buông vào tối
Bởi thiếu em mùa vắng những hoa vàng
Ta thờ thẫn lang thang sầu ly biệt
Bước mệt nhoài tim gánh nặng hành trang
Mây vần vũ khuya dài như nỗi nhớ
Nửa trăng gầy gom bóng tưới đêm thâu
Ai dám bảo mùa đông như sỏi đá?
Sao đêm nay trăng ướt dưới chân cầu?
Chạnh lòng nhớ hồn ai trong khói thuốc
Khô tâm tư băng giá phủ trong lòng
Đêm rơi vỡ những bước buồn vô tận
Gió giật mình, đứng khóc giữa mênh mông…
Nỗi nhớ mùa đông
Thơ: Tùng Trần
Đông đã về trên từng con phố nhỏ
Lạnh vai gầy..anh chợt ngó mông lung
Mùa đông xưa ta sánh bước đi cùng
Nhưng đông này..anh lạnh lùng đơn lẻ
Giờ nơi đâu..người yêu xưa nhỏ bé..?
Nhớ em nhiều..anh khoé mắt lệ cay
Bước một mình trên phố vắng chiều nay
Lối đi xưa bổng dài thêm nỗi nhớ
Lạc mất nhau khiến lòng anh trăn trở
Giờ phương nào..em có nhớ anh không..?
Có khi nào..nhớ kỷ niệm mùa đông
Hay hạnh phúc bên chồng trong êm ấm..??
Sao thời gian cứ mãi trôi chầm chậm
Để đêm về..lệ ướt đẫm bờ môi
Đông đã sang nhưng phố vắng em rồi
Chợt tim anh...bồi hồi bao kỷ niệm
Nhớ đến em..anh nghe hồn tắt lịm
Mất nhau rồi biết tìm ở nơi đâu..??
Anh đớn đau vỡ giấc mộng ban đầu
Để đông sang..anh đơn sầu..cô lẻ...!!
Đêm đông hoài niệm
Thơ: Thiên Gia Bảo
Anh nghe nói gió mùa về em ạ
Em có buồn vì mình vắng nhau không
Chiếc khăn gió che chở cả mùa đông
Chỉ một phút nặng lòng đem vứt bỏ...
Chắc bây giờ ở phương trời xa đó
Đã có người thắp lửa sưởi trái tim
Đâu cần anh mà trông ngóng mong tìm
Thứ đã cũ của một thời xa vắng...
Khi tâm hồn như dòng sông phẳng lặng
Ái ân chìm xuống tận đáy đại dương
Đông có mang băng giá cũng vô thường
Bởi trái tim đâu còn niềm cảm xúc...
Phải cố quên đi những gì đã mất
Để niềm đau như cơn gió thoảng buồn
Cuộc sống mới có lẽ sẽ vui hơn
Khi tình yêu chẳng còn là tất cả...
Em ấm êm bên một người xa lạ
Anh cũng đành chấp nhận bị lãng quên
Phận kiếp chẳng cho hai đứa nên duyên
Thì chúc em muôn đời luôn hạnh phúc...
Nếu đau thương làm anh thêm nghị lực
Sống vững vàng bước tiếp đến ngày mai
Vùi chôn đi xóa bỏ những u hoài
Hãy xem như mình chưa từng...em nhé...
Rồi anh cũng phải đứng lên mạnh mẽ
Trút muộn phiền đối diện với chính anh
Nam tử hán không được quá lụy tình
Khi người ta đã thay lòng đổi dạ.
Đông về xa em
Thơ: Đức Trung
Đêm qua gió lạnh tràn về
Đơn côi gối chiếc tái tê trong lòng
Giờ này em có biết không?
Thu tàn sắp hết mùa đông bắt đầu
Sao mình cứ mãi xa nhau?
Để tim khắc khoải nỗi sầu tâm can
Chia ly thương nhớ vô vàn
"Tình như con sóng nát tan trong lòng"
Bao nhiêu mộng ước chờ mong
Đừng làm phai nhạt má hồng nghe em?
Anh nằm thao thức trong đêm
Nhớ bao kỷ niệm êm đềm biết không?
Tình yêu như ngọn lửa hồng
Sẽ luôn sưởi ấm mùa đông lạnh lùng.
Mùa đông về
Thơ: Lê Hoàng
Trời se lạnh gió vờn len lỏi
Lòng tái tê nhoi nhói lặng buồn
Mưa chiều xối xả ...mưa tuôn
Đìu hiu quán nhỏ ...cõi hồn chênh chao !
Ôm nỗi nhớ.. hai đầu biền biệt
Cách dặm trường da diết khôn nguôi
Ước gì cơn gió lả lơi
Dập dìu đưa lối quyện môi ấm nồng
Nhỏ yêu dấu ! Mùa đông lặng lẽ
Qua trước thềm quạnh quẽ nhớ nhau
Lòng anh một nỗi âu sầu
Âm thầm gửi đến nhỏ câu chân tình.
Nhỏ yêu hỡi ! mông mênh nỗi nhớ
Trái tim hồng một thuở khát khao
Giờ đây thấp thỏm thét gào
Quặn lòng tha thiết tình trao vẹn thề .
Ôi não nuột ! Sơn khê cách trở
Ở hai đầu nổi nhớ xót xa
Tình duyên nguyện thắm mặn mà
Dẫu lòng cách biệt thiết tha chẳng sờn.
Phố Mùa Đông
Thơ: Toàn Tâm Hòa
Phố trở mình ngơ ngác sáng hôm nay
Có mùa Đông vừa qua đây bất chợt
Chút hương thu còn bên đời yếu ớt
Chiếc lá vàng cũng đã bớt lao xao
Phố nghiêng mình đón cái lạnh Đông trao
Trời bảng lảng một màu sương buốt giá
Em bơ vơ bên hàng cây trụi lá
Thấy xao lòng một chút lạ… chút quen
Phố buồn tênh trong nỗi nhớ đan len
Lời tạ từ Mùa Thu chưa kịp nói
Gió heo may cũng ra đi rất vội
Đông về rồi gió đông bắc theo sang
Phố sáng nay lòng chợt thấy mênh mang
Có mùa Đông đang vội vàng gõ cửa
Và mang theo bao nỗi niềm chất chứa
Chợt nhớ về một lời hứa xa xôi
Đông đã về… em có đến bên tôi?
Thơ mùa đông nhớ mẹ xúc động khôn nguôi của người con xa nhà
Mùa đông là mùa cuối cùng của trong năm với thời tiết lạnh giá là lúc con người về với tổ ấm của chính mình. Có lẽ chính vì vậy thơ mùa đông không chỉ gắn liền với tình yêu đôi lứa mà còn là nỗi niềm bày tỏ của những kẻ xa nhà đang khao khát trở về vòng tay của cha mẹ, của quê hương. Đọc những bài thơ mùa đông của người con xa nhà mà sntv.vn sưu tầm dưới đây chắc chắn bạn sẽ muốn được nhỏ lại để sà vào lòng mẹ như thời thơ ấu.
BÀI THƠ: ÁO LEN CỦA MẸ
Tác giả: Đặng Minh Mai
Mùa đông lạnh giá đến rồi
Con nhìn áo mẹ bồi hồi đớn đau
Sợi len nay vẫn thẫm màu
Mẹ yêu khuất bóng đã lâu chẳng về
Nghẹn lòng tim buốt tái tê
Hôn lên áo mẹ tràn trề lệ rơi
Ngày xưa đông đến ngập trời
Mẹ nhường áo ấm miệng thời hát ru
Đêm về gió bấc vù vù
Thổi tung phên cửa mịt mù gió đông
Củi khô mẹ thắp lửa hồng
Sưởi cho con ấm say nồng giấc mơ
Cởi thêm tấm áo đơn sơ
Đắp cho con với vô bờ yêu thương
Mẹ chăm con suốt đêm trường
Chở che gió lạnh khỏi vương con mình
Đêm nay đông lạnh dập dình
Tìm đâu thấy mẹ bóng hình năm nao?
Ôm ghì chiếc áo thuở nào
Con tìm hơi ấm...nghẹn ngào...mẹ ơi!!!
MÙA ĐÔNG NHỚ NHÀ
Mẹ ơi! đông đã về rồi
Quê nhà mẹ nhớ đắp chăn ấm người
Thương con mẹ nhớ hay cười
Cho con ấm áp xứ người mẹ nha!
Thương cha thương mẹ nhất là:
Bờ vai cha đã dãi dầu gió mưa
Thương mẹ những buổi sớm trưa
Mong con nơi ấy bấy lâu chưa về
Ân cha, nghĩa mẹ, làng quê
Con luôn ghi nhớ trong lòng mẹ ơi
“Công cha nghĩa mẹ bằng trời”
Con luôn ghi nhớ những lời mẹ răng:
Rằng: con cố gắng học hành
Sao cho xứng với lưng cha mẹ còng
Mẹ ơi! đau xót trong lòng
Làm sao đáp nổi ân trời, biển xanh
Ba năm dưới đất Sài Thành
Ba năm đèn vở, thắm bao vị đời
Cuộc đời chua lắm mẹ ơi!
Không như trái ngọt mẹ dành cho con.
Đêm nay mẹ ngủ giấc tròn
Hay còn thau thức vì con xa nhà
Mẹ ơi! con cũng nhớ nhà
Nhớ cha, nhớ mẹ lòng con nghẹn ngào
Màn đêm buông xuống lúc nào
Để cơn gió thổi đông về lạnh vai
Tương lai con vẫn còn dài
Nên con cố gắng miệt mài ngày đêm
Lá rơi lặng lẽ bên thềm
Làm con thao thức nghĩ về mẹ cha
Mùa đông hãy sớm đi qua
Để cho giấc ngủ mẹ cha được tròn
Mẹ ơi con vẫn là con
Dù cho đông giá hay đời nhạt con
Bởi vì con biết vẫn còn:
Vòng tay cha mẹ bao la biển trời
Dù đi khắp bốn phương trời
Con sẽ trở về tay mẹ tay cha
Cùng nhau xum họp cả nhà
Cùng nhau chia sẽ buồn vui cuộc đời.
BÀI THƠ: CHIẾC ÁO LEN
Tác giả: Tịnh Lộc
Ôm chiếc áo bằng len đỏ sẫm
Lệ lăn dài môi ngậm xót xa
Cuối thu mẹ tặng làm quà
Mong con ấm áp khi qua xứ người
Mùa đông chớm tuyết phơi ngọn cỏ
Nắng nhạt màu để gió lạnh tung
Xa quê cực khổ muôn trùng
Khoác lên áo mẹ chẳng mong ước nhiều
Không tin tức bao nhiêu năm lẻ
Con trở về bóng mẹ khuất mây
Thứ tha kẻ bất hiếu này
Vì đi biệt xứ ước thay phận mình
Ôm chiếc áo buồn quanh ân hận
Nấc nghẹn ngào lạnh quấn con tim
Đông về gió bấc nhiều thêm
Ôm hoài chiếc áo con tìm mẹ yêu.
ĐÔNG VỀ NHỚ MẸ
Tác giả: Trương Thị Anh
Thầm thì thu đã nhẹ trôi
Gió se se lạnh đây rồi đông sang
Mây mù che phủ nắng vàng
Mặt hồ phẳng lặng ngỡ ngàng thu qua
Đông về bàng đỏ sắc hoa
Thoảng thơm ngô nướng cho ta nhớ về
Đông xưa khi còn ở quê
Thương mẹ xuống cấy tái tê cõi lòng
Áo tơi che tấm lưng còng
Nào đâu lưng kín gió lồng lao xao
Đông về nhớ mẹ nôn nao
Mưa phùn xuống cấy con nào có quên
Bây giờ mẹ đã quy tiên
Sáng nay mưa lạnh nhớ miền quê xưa
Rét run mẹ vẫn cày bừa
Cho con, cho cháu đông xưa no lòng
Lớn lên con hiểu đục trong
Đông xưa có mẹ ấm nồng tình thân.
THƯƠNG MẸ ĐÊM ĐÔNG
Tác giả: Đặng Minh Mai
Đêm đông lạnh con nằm thao thức
Thương mẹ nhiều day dứt tim con
Sương đêm rơi ướt lối mòn
Cánh đồng hoang vắng mẹ con đang nằm
Gió đông bắc lạnh căm giá buốt
Thổi từng hồi thắt ruột tím gan
Xót xa lệ chảy thành hàng
Bởi con thương mẹ suối vàng lạnh hơn
Con thương mẹ cô đơn, thương lắm!
Nấm mồ xanh xanh thắm một màu
Nắng mưa sương gió dãi dầu
Mùa đông lạnh lẽo kiếm đâu chăn mền
Con lặng lẽ nhìn thềm sương rớt
Gió vô tình từng đợt vút qua
Nghẹn lòng đếm giọt sương sa
Đêm đông thương mẹ...khóc oà...mẹ ơi!
ĐÔNG VỀ NHỚ MẸ
Thơ: Đăng Vinh Trần
Nơi con ở hai mùa mưa, nắng,
Thương miền quê đêm vắng đông về.
Mẹ già, gió lạnh tái tê
Nhớ con lớn, bé xa quê, nơi nào !
Nỗi cách trở lòng bao sầu não ,
Phận làm con sóng bão tình thương.
Nơi xa cách trở dặm trường
Hướng về quê mẹ lòng thương vô bờ.
Trong xa cách luôn mơ thầm ước,
Chốn quê nhà mẹ được ấm êm.
Đêm đêm gió rét qua thềm
Mẹ yên giấc ngủ êm đềm, bớt lo.
KÝ ỨC MÙA ĐÔNG
Tác giả: Diệp Ly
Mùa đông ấy mẹ ngồi bên bếp lửa
Củ khoai lùi hớn hở mắt trẻ thơ
Làn khói bay hòa quyện dưới sương mờ
Cha hắng giọng ngâm nga câu lục bát.
Mùa đông ấy có mây bay bàng bạc
Ánh mắt bà thấp thoáng bóng thời gian
Chân trời xa hiu hắt chút nắng vàng
Chiều dần xuống miên man vùng ký ức.
Mùa đông ấy theo ngày xanh đi mất
Dư ảnh còn lẩn khuất những đêm mơ
Làn bụi mờ giăng kín lối về xưa
Để ngày tháng ngẩn ngơ màu kỷ niệm.
Mùa đông ấy trong gió mây ẩn hiện
Tim nồng nàn hoài niệm khoãng trời thơ
Đông lạnh buồn cây cỏ cũng xơ rơ
Tìm quanh quẩn giấc mơ miền cổ tích.
Mùa đông mang vẻ đẹp của sự hoang sơ, lạnh giá không có sự pha trộn nhầm lẫn. Xua tan được đi giá lạnh của mùa đông người ta sẽ tìm được đến yêu thương. Thơ mùa đông tuy buồn, cô đơn nhưng đằng sau đó luôn có sự ấm áp, niềm hi vọng. Nếu bạn yêu thích mùa đông thì chắc chắn rằng những bài thơ mùa đông snvt.vn sưu tầm trên đây sẽ khiến bạn được lắng đọng, yêu thương đấy!
Để lại Bình Luận của bạn